Tình Yêu và Thù Hận

https://www.youtube.com/watch?v=AkC3PBZQjcA

Ngồi tại chiếc bàn số 36 tại Maison de Haingonia XVIII nằm cuối 120 Yenne Langès, thưởng thức ly rượu được người bạn pha chế quen thuộc làm cho, những âm thanh này vang lên trong trẻo, êm ru như nước từ một con suối nhỏ đang hướng ra Saint Tôliques de Rivière, một kẻ xa quê cảm thấy như tất cả mọi thứ nhẹ nhàng hơn, âm nhạc cất lên nhưng li rượu lại hạ xuống, liệu một kẻ như ta có xứng đáng được nghe thứ giai điệu này? Liệu đôi tai phàm tục này đến hết đời có cảm nhận được sự sâu lắng ấy?

Đọc cmt, ta như lạc vào xứ những công nương quý tộc đầy hoa lệ , thật vinh dự khi được góp mặt nơi này, hỡi các vị, nâng ly cho những khúc xướng đầy kiêu hãnh này.

Ngày mười lăm tháng Tám, năm Tô Lâm thứ II, trong đêm Paris còn đang run rẩy dưới ánh đèn gas và mùi mưa mùa hạ phảng phất trên đại lộ Champs-Élysées. Gửi Ngài Étienne de Justa, bậc nhạc công của những dải ngân hà, kẻ đã biến âm nhạc thành khoảnh khắc khai sinh của vũ trụ, Tôi – Henri d’Hauteville, một tâm hồn vốn chỉ an trú nơi những salon âm nhạc cổ, nơi Mozart và Debussy vẫn ngân vang như hơi thở của thời gian. Thế nhưng, đêm qua, trái tim tôi đã bị đánh thức bởi một hiện tượng không lời nào sánh được: “L’Explosion Primordiale” của Ngài. Khúc nhạc ấy không chỉ mở ra như một cánh cửa, mà như một vũ trụ bị nén chặt hàng tỷ năm rồi bùng vỡ trong tích tắc, giải phóng hàng vạn mảnh ánh sáng và âm vang. Mỗi tiếng bass như nhịp đập của những vì sao mới hình thành, mỗi đoạn giai điệu như cơn xoáy của các dải ngân hà đang tự khắc tên mình vào bóng tối vĩnh hằng. Tôi ngỡ như mình đang trôi trên boong một con tàu không gian mạ vàng, lướt qua những cơn bão sao và những bình minh chưa từng ai chứng kiến. Ngài, thưa Étienne, không chỉ là một nhạc sĩ – Ngài là một kiến trúc sư của khởi nguyên, một thợ kim hoàn đẽo gọt thời gian thành những viên ngọc âm thanh. Trong “L’Explosion Primordiale”, tôi không chỉ nghe thấy nhạc – tôi nghe thấy sự khai sinh của tất cả. Nếu một ngày Ngài đặt chân đến Paris, xin hãy ghé qua phòng trà Le Céleste ở Rue Saint-Honoré. Đêm đó, tôi sẽ đợi Ngài dưới ánh đèn vàng mờ, trên bàn chỉ có một ly champagne đang dần tan bọt, để cùng Ngài luận bàn về cách một vụ nổ ở tận cùng vũ trụ có thể tìm được đường về trái tim một kẻ quý tộc lạc thời như tôi. Với lòng kính trọng và sự kinh ngạc chưa từng phai, Henri d’Hauteville Kẻ đã nhìn thấy cả vũ trụ trong một nốt nhạc.

Scroll to Top